-P.V.L-
Tôi đến Trung đoàn đang cuối mùa Na
Lắc dắc mưa bay, ướt đường thảm nhựa
Con đường thân thương, uốn mình điểm tựa
Nối giữa núi đồi, triền đá lô nhô.
Đây đất Chi Lăng ghi dòng lịch sử
Kia trấn Đồng Bành hùng vĩ hiện ra
Chầm chậm xe qua cây cầu sông Hóa
Nước chảy đục ngầu - xanh mướt triền sông.
Thiếu nữ ven đường, cô có vội không?
Xin hãy dừng chân cho tôi hỏi nhỏ
Con đường xa kia, qua cầu, nước đỏ
Có phải lối vào đơn vị Hoài Ân?
Cô gái ân cần như một người thân
Nhỏ nhẹ dịu dàng chỉ đường, giới thiệu:
“Đơn vị Hoài Ân - anh hùng chiến trận
Lặng lẽ khép mình - ngay trước mặt anh”.
Đứng trước Trung đoàn lặng lẽ nhìn quanh
Cổng đẹp, tường cao, hàng rào ngăn nắp
Con đường tôi đi, hai làn thẳng tắp
Sạch sẽ, gọn gàng tựa chốn bồng lai.
Nếu đến nơi này, chẳng cứ một ai
Cũng phải trầm trồ, nói lời thán phục
Mọi người nơi đây thật thà, mẫu mực
Huấn luyện đêm ngày, vững bước ngày mai.
Đơn vị anh hùng, quả
đúng chẳng sai
Lịch sử hào hùng, danh
vàng vọng mãi
Ai cũng miệt mài, khốn
nguy chẳng ngại
Xây đắp Trung đoàn -
điểm sáng toàn quân./.
Lạng Sơn, 24/9/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét