Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Sân trường vắng em

(Kính viếng hương hồn Các em học sinh bị đuối nước
tại xã Nghĩa Hà, thành phố Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi, ngày 15/4/2016)
                               -PVL-
Hôm xưa sân trường, rộn rã tiếng em
Những tâm hồn trẻ thơ trong sáng
Ba mẹ xa nhà, tha hương nơi đất khách
Gửi gắm ông bà, trông cậy mỗi sớm mai.
Hôm qua, trưa hè bỏng cháy chân ai
Vẫn dậy sớm, cùng nhau đi tới lớp
Giữa trưa hè, nắng như thiêu như đốt
Các bạn vội vàng, tranh thủ tắm ven sông.
Làn nước trong xanh, hiền hòa đâu có biết?
Sâu thẳm giữa dòng, chảy siết phía thâm sâu
Chín cậu học trò - Chín cậu bé chăn trâu
Có lạ lẫm gì, dòng sông quê phía trước
Được tắm mỗi ngày là điều luôn mong ước
Chẳng mấy nghi ngờ, Chín bạn tắm vô tư.
Trời nắng, buổi trưa - con đường vắng hơn xưa
Không có dáng ai qua khuyên các bé
Các bạn nữ đi cùng, khuyên can không nên tắm
Nhưng tuổi học trò, nông nổi - mấy khi nghe(!)
Nắng đã xế chiều, trống trường đã vang lên
Vẫn chẳng thấy bé nào đi tới lớp
Các bạn đi tìm, bà con ra tiếp ứng
Nhưng muộn hết rồi - Chín bạn đã ra đi.
Vẫn con nước này, hiền hòa chảy mỗi khi
Sao bỗng chốc trở nên dữ tợn
Sóng đã im rồi, sao lòng đau dữ dội
Khắp xóm, cùng làng, vang vọng tiếng kêu la
“Con tôi ở đâu, sao chẳng thấy về?”
Tiếng mẹ gọi con, tiếng ông bà gọi cháu
Quoặn thắt, xé lòng, cô giáo gọi các em.
Đất nước hòa bình, nhưng cả xã đau thương
Cả mái trường thân yêu nay cũng thế
Lớp 6B, từ nay luôn thừa ghế
Chín bạn không ngồi - trống trải trái tim ai?
Bạn bè, bà con lối xóm tiễn đưa các em về đất mẹ.

Các bạn và thầy, cô Trường THCS xã Nghĩa Hà tưởng niệm 9 học sinh
trong Lễ Chào cờ sáng 19/4/2016.


Lạng Sơn đêm buồn 18/4/2016.

TRỞ LẠI THĂM QUÊ

PVL
Mười mấy năm rồi, cất bước tha hương
Cũng ấp ủ giấc mơ Đèn - Sách
Cứ nghĩ rằng đường ta đi một mạch
Chẳng khó khăn gì để cán đích Tương lai.

Nhưng đường đời quả lắm chông gai
Cũng không ít khó khăn, trở ngại
Nhưng mình có niềm tin mãi mãi
Nên vượt Thác ghềnh khó nhọc vẫn đi qua.

Chỉ nhớ quê nhà, sắc hoa Gạo, hoa Xoan
Cứ mỗi độ Xuân sang rơi đầy ngõ
Hôm nay về, hoa Xoan đâu chẳng rõ
Chỉ gặp gốc Gạo già, vẫn rực đỏ như xưa.

Đang vội vàng vì trời đổ cơn mưa
Vẫn phải đứng dừng chân nơi đầu ngõ
Để được ngắm sắc hoa Gạo đỏ
Bừng sáng góc trời, mà lạnh lẽo cô đơn./.


Quê nghèo 10/4/2016

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Hoa Xoan

Hoa Xoan nở giữa vườn Mơ
Ngẩn ngơ ai đứng thẩn thơ một mình
Bao người gọi vẫn lặng thinh
Nhặt hoa Xoan rụng, tìm hình bóng ai?

Một mai đến Hạ, hoa tàn
Vẫn mong ai đó - còn nhiều nét duyên
Để cho lãng tử đô thành
Lang thang tìm kiếm, một đời mất công./.


Lạng Sơn 07/4/2016