PVL
Đã lâu lắm rồi tôi mới lại đọc một bài viết của một người trước đây là
“cán bộ nhà nước”, nói như dân gian vẫn gọi là những người “cơm dân, áo Đảng”
nhưng nay đã quay đầu ngược lại với lý tưởng trước đây mình đã chọn, đi ngược
lại lợi ích của dân tộc, của số đông người dân Việt Nam. Người tôi muốn nhắc
tới là Tiến sĩ Phạm Chí Dũng - tác giả của bài viết “Làn gió mới lướt qua xã hội dân sự Việt Nam” được đăng tải trên
BBC Tiếng Việt ngày 10 tháng 7 năm 2014.
Phải thừa nhận là bài viết cũng có “nghề” nếu xét về văn phong, ngữ nghĩa
câu từ. Điều này âu cũng là lẽ thường tình, vì một người đã từng được Đảng, Nhà
nước, nhân dân tin tưởng, nuôi dưỡng, đào tạo, sử dụng suốt một thời gian dài
và đã từng là niềm hy vọng của nhiều người, ít ra là những người thân của chính
ông và bởi vì ông có học vị là tiến sĩ.
Tuy nhiên, càng đọc, càng suy ngẫm mới thấy giọng điệu, ý đồ của tác giả
bài viết sao mà hằn học, thù địch, phiến diện, một chiều đến thế. Nếu quả thực
ông ủng hộ cho nhân quyền, cho tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do dân tộc,
tôn giáo, vì lợi ích của người dân Việt Nam thì sao lại viết thiếu trách nhiệm,
thiếu lương tâm, thiếu thực tế khách quan đến vậy? Tôi xin trích nguyên văn lời
của một người có học vị Tiến sĩ như thế này: “Những người bạn trẻ mới ra tù như Nguyễn Tiến Trung và Đỗ Thị Minh
Hạnh đều thốt lên với gương mặt rạng rỡ đến ngỡ ngàng “Thật không thể tin
nổi!”. Những ráng xuân bị lặng dập trong chốn lao tù cũng là những mùa xuân nở
hoa ngoài đời...”.
Cha ông ta đã rất tinh tế khi nói rằng: “Nhất nhật tại tù, thiên thu tại
ngoại” (một ngày trong tù bằng ngàn năm ở bên ngoài) quả là chí lý. Những người
vốn bị giam giữ trong tù mà được trả tự do thì ai mà không vui cho được. Đó là
một lẽ rất thường tình mà chẳng phải chỉ riêng ở Việt Nam mà ngay cả
các nước Âu, Mỹ... đều thế cả. Nhưng điều đáng nói là ông Phạm Chí Dũng chẳng
hiểu gì về niềm vui thực sự của những người mà ông cho là “tù nhân lương tâm”
như Lê Quốc Quân, Nguyễn Tiến Trung, Đỗ Thị Minh Hạnh, Cù Huy Hà Vũ...
Để được Chính phủ Việt Nam xét xử công khai, công bằng, chính xác và được
trả tự do không phải là vì Chính phủ Việt Nam bị áp lực từ bên ngoài, nhất là Bộ
Ngoại giao, Thượng viện, Hạ viện Hoa Kỳ; hay là do tác động xã hội từ cái gọi
là “Xã hội dân sự” gì đó ở Việt Nam. Mà bởi lẽ, Chính phủ Việt Nam đã và đang
thực hiện chính sách khoan hồng, nhân văn cho những con người có trí tuệ, có
học vấn nhưng bị lầm đường, lạc lối, bị dụ dỗ, mua chuộc, lôi kéo đi ngược lại
lợi ích quốc gia, dân tộc và sự kỳ vọng của người thân, truyền thống của gia
đình nhưng vẫn có cơ hội sửa chữa và chưa đến mức phải loại ra khỏi cuộc sống
cộng đồng. Những sai lầm của họ đã được pháp luật xét xử công khai, trừng trị
thích đáng, và nhất là trong số họ có người đã tự nghiệm ra những sai lầm của
mình và thừa nhận trước pháp luật, trước cộng đồng.
Cuối bài viết, ông Phạm Chí Dũng tỏ ra lạc quan với các gọi là “xã hội
dân sự” ở Việt Nam khi cho rằng: “câu chuyện đơm hoa kết trái của xã hội dân sự
không phải là cổ tích”, “Rõ là xã hội dân sự ở Việt Nam đang hình thành những
tiền đề của nó. Một cách nào đó, có thể so sánh giai đoạn này ở Việt Nam với
thời kỳ bắt đầu xuất hiện Công đoàn đoàn kết ở Ba Lan vào những năm 70, hay
phong trào “Hiến chương 77” ở Tiệp Khắc cuối thập kỷ 70”. Đọc đến đây thì ai
cũng dễ dàng nhận thấy ông đang quá mơ hồ, quá thiếu khách quan và không thiện
chí khi nói về đất nước mình, quê hương mình trước bàn dân thiên hạ. Ai đến
Việt Nam hôm nay cũng dễ dàng nhận thấy đất nước này đang thay da đổi thịt từng
ngày, vị thế quốc tế và uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế tăng lên không
ngừng; đời sống vật chất và tinh thần của người dân được cải thiện rõ ràng,
quyền con người, các quyền tự do, tín ngưỡng của người dân được tôn trọng và
bảo vệ. Song cần lưu ý rằng, ở đất nước nào cũng vậy, luật pháp phải được
thượng tôn để duy trì ổn định và quyền lợi cho số đông người dân. Không thể có
một thể chế chính trị nào, một quốc gia nào, thời đại nào mà không có những hạn
chế, thậm chí là khuyết điểm. Nhưng điều quan trọng là Đảng, Bác Hồ, người dân
Việt Nam đã tự nguyện lựa chọn con đường phát triển đi lên của mình theo cách
của mình và đã thực hiện được sứ mệnh cao cả là giải phóng dân tộc, đưa đất
nước đến tự do, độc lập, đưa nhân dân đến bên bờ hạnh phúc như ngày hôm nay -
điều mà nhiều người, nhiều tổ chức, đảng phái trước đây không thể nào làm được.
Không có một tương lai nào cho cái gọi là “Xã hội dân sự” ở Việt Nam,
không thể có tương lai cho những con người sinh ra trên mảnh đất này, lớn lên,
trưởng thành từ dân tộc này, chế độ này mà cứ vẩn vơ theo đuổi một ảo vọng xa
vời tận đẩu tận đâu, đi ngược lại lợi ích của quốc gia, dân tộc và tuyệt đại đa
số người dân Việt Nam. Luật pháp là nghiêm minh, nhưng luôn rộng mở, khoan hồng
với những con người lầm đường, lạc lối nhưng nhận ra sai lầm của mình và thực
tâm muốn về với cộng đồng. Song không có sự nhượng bộ hay khoan hồng cho những
kẻ có tình chống phá sự nghiệp này, đất nước này thêm một lần nữa. HÃY CỨ THỬ
THÊM MỘT LẦN TUYÊN TRUYỀN, CHỐNG PHÁ CÁCH MẠNG, CHỐNG PHÁ LỢI ÍCH CỦA DÂN TỘC,
CỦA NGƯỜI DÂN VIỆT NAM thêm một lần nữa sẽ thấy thế nào là sức mạnh của luật
pháp, của chính nghĩa, của cộng đồng dân tộc Việt Nam và dư luận xã hội. Và
chắc chắn rằng không có cơ hội thứ hai cho những kẻ phản bội, thù địch, hay mùa
xuân “đang nở hoa” của “xã hội dân sự” ở Việt Nam như những người như ông Phạm
Chí Dũng đang hằng mơ tưởng, huyễn hoặc và mỵ dân. Hãy quan sát kỹ và nhìn vào
thực tế để thấy rõ điều này!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét