-PVL-
Đất nước mình đẹp quá phải không em?
Dải đất linh thiêng, mấy ngàn năm sóng dậy
Già, trẻ, gái, trai, ai ai cũng vậy
Tự giác, tự hào, đứng dậy lúc nguy nan.
Chẳng phải tự cao, tự kiêu, tự đại
Nhưng hãy thử nhìn - thật thẳng xung quanh
Bao đất nước, nhỏ, to, giàu, mạnh
Bất ổn vẫn hoành hành, máu đổ, lệ rơi.
Đất Việt chúng mình, nhỏ bé vậy thôi
Nhưng ngẫm lại xem, hào hùng biết mấy
Biết bao phen nguy nan đến vậy
Vẫn vượt thác ghềnh, “Thuyền cách mạnh đi lên”.
Bạn đến nơi này, quả còn lắm gian lao
Nhưng ai cũng hiên ngang, đến lạ
Cũng một lòng, thủy chung, vững dạ
Thử hỏi thù nào, liều mạng dám xâm lăng?
Có một số người, ngạo mạn, nhố nhăng
Đứng một góc vườn, nhìn nghiêng ra thế giới
Cũng không ít người, ngây thơ - xa tầm với
Dám bảo nước mình, “lạc hậu, xấu xa”.
Ừ, đúng quả là nước Việt chúng ta
Về Kinh tế còn khó khăn nhiều lắm
Mấy chục năm, chiến tranh, loạn lạc
Đứng dậy, quật thù, giải phóng quê hương.
Quá khứ hào hùng, cũng chẳng ít đau thương
Bao thế hệ khắc ghi trong ký ức
Hôm nay hòa bình, đất nước ta hội nhập
Tiếp tục đồng hành, đoàn kết, tiến xa hơn.
Hỡi những ai, chơi vơi nơi dòng thác
Thức tỉnh, trở về với đất mẹ bao dung
Đừng mãi mơ hồ, chọc phá lung tung
Là tự xích “xiềng gông” nơi hầm tối
Là tự tách mình ra xa tầm với
Đào hố chôn mình, chẳng có đường ra.
Hãy luôn nhớ rằng, đất Việt của chúng ta
Tuy nhỏ vậy thôi, nhưng hiên ngang, mạnh mẽ
Đất Việt hòa bình, hôm nay vươn sức trẻ
Đoàn kết, một lòng, bừng sáng sớm mai thôi./.
21/5/2016